Tóc Nâu

Vẫn Là Người Dưng




 


Em đâu còn nữa tuổi thơ
Và anh cũng cạn những khờ dại xưa
Tình rồi như gió thoảng đưa
Thương yêu còn lại gió mưa xóa dần.

Khi chung đôi lúc cuộc trần
Khi chung mấy đỗi ân cần cho nhau
Nụ cười và những nỗi đau
Hòa chung điệu nhớ đậm sâu đến giờ...

Sông sâu, biển rộng cùng mơ
Giăng giăng xanh ngát, thẩn thờ khoảng mây
Yêu thương đâu đếm tháng ngày
Thanh xuân trôi mất, vơi đầy vẫn ta.

Một chút gần, vạn thuở xa,
Nên ta cứ thế vẫn là người dưng...


Tóc nâu

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Vẫn Là Người Dưng"